Dung 02
Qua khung cửa sổ, Dung vẫn ngồi tư thế ấy, cái tư thế thân thương ấy, một tay chống lên khuôn mặt trái xoan yêu kiều tay kia cầm bút hí hoáy viết. Dung đã đeo kiếng rồi sao? Trong Dung thật khác lạ với đôi kính trắng, toát lên một vẻ thần thánh và tôn nghiêm đến lạ kỳ trong mái tóc được xõa ngang vai, trước trán lòa xoà những cọng tóc dài làm nửa ẩn nửa hiện đôi mắt to, long lanh. Tiếng trống trường nức nở hay cõi lòng Nhân xôn xao trước một tà áo dài trắng thướt tha. Nhân nhớ Dung qúa! Nay được ngắm cho thoả thuê. Đằng sau làn vải mỏng lộ rõ chiếc cooc xe mà từng nghịch ngợm bóp nắn, cái quần sa teng tuy thật kín nhưng vẫn không che đậy được nhưng con bươm bướm được thêu trên quần lót đó, cái mà Nhân rất thích khi Dung mặc và đã nhiều lần thô bạo tuột phăng đi vì không cưỡng lại nỗi khao khát đối với Dung
Không biết trôi qua được bao lâu, Nhân thấy Dung ngước mặt lên nhìn trần nhà và chợt thở dài. Nhân đã đứng trước cửa lớp, cả hai đều ngỡ ngàng. Cả hai đều nhìn nhau dù đã bước đến thật gần, im lặng. Nhân vòng tay ôm Dung trong im lặng, vẫn đôi mắt ngọt ngào đắm đuối qua đôi mắt kính đó, đôi mắt đó thuộc về Nhân lại càng long lay thêm. Đôi mắt ấy dường như ươn ướt, như bản năng đôi tay gân guốc Nhân chui thật gọn vào chiếc quần xa teng của Dung, mười ngón tay giữ thật chặt đôi mông tròn lẳng như không muốn vuột mất. "uhm" Dung khẽ bật tiếng và Dung khẽ nhún gót lên một chút trước bảng năng kỳ lạ mà Nhân không thể kiểm soát đó. Nhân khẽ cúi xuống và ngoạm nhẹ lên môi Dung. Nhân thân Nhân một cảm giác êm đềm lan toả, Dung rung động nhẹ, chớp mắt và từ từ nhắm mắt lại như tận hưởng giây phút ngọt ngào nhất. Gót chân Dung hạ xuống nhẹ nhàng, nhưng miệng Nhân vẫn níu kéo lấy môi Dung, Nhân cắn nhẹ như nỗi uất ức bao lâu vắng Dung "uui", tiếng rên khẽ của Dung làm cả thân người Nhân đổ về phía trước, dồn Dung đến vách tường sau lưng, Dung vẫn nhắm nghiền mắt khi Nhân cúi xuống thêm một chút lấy môi Dung, như một phản ứng tự nhiên Dung hé môi và chiếc lưỡi Dung đợi lấy lưỡi Nhân, quyện chặt như chưa bao giờ xa cách. Hai tay Nhân cứ thỏa thuê tung tăng trên đôi mông tròn lẳng, và như dưới một sự điều khiển vô hình khi những đầu móng tay búp măng nhỏ của Dung khẽ luồn qua chiếc áo sơ mi học sinh vuốt dọc sóng lưng Nhân, hai bàn tay Nhân nhẹ nhàng nâng chiếc quần lót và tiến về phía trước như một đạo quân kiêu dũng chầm chậm tiến bước. Khẩn trương làm gì khi đối thủ đã khuất phục, vội vã làm gì khi kẻ địch đã không còn sức kháng cự bài học này Nhân còn ghi trong thâm tâm mà, đôi tay dừng lại trước thảo nguyên mênh mông, phải chăng là nơi chôn xác của chính Nhân. Dung vòng tay ôm lấy Nhân, khẽ cấu vào lưng, Dung rung đùi và khép chân lại. Địch thủ định kháng cự ư ?, đã qúa trễ, hai ngón tay Nhân tuy khá chật hẹp vì chiếc quần the và quần lót mông bó sát và hai đùi đã khép chặt, nhưng vẫn thừa sức khều nhẹ lên mồng đốc Dung, thật nhẹ nhàng khoan thai như lão ngư ông lim dim mắt cho con cá cắn câu, nhưng vẫn ung Dung, khi chạm đến đỉnh mồng đốc, hai ngón tay Nhân khẽ dừng lại sàng qua sàng lại rồi hạ xuống. Nước nhờn của Dung đã rịn ra, và căng nhẹ nhàng khêu, nước nhờ càng rịn ra nhiều hơn, hai ngón tay Nhân đã cảm thấy ướt đẫm, Nhân khẽ xoa nhẹ vào quần Dung để xoá tan cái cảmgiác trơn ướt đó ... Lưỡi Dung buông lấy lưỡi Nhân, Dung mỡ to miệng để hóp thêm không khí, lợi dụng cơ hội đó, đôi môi Nhân bó chặt đôi môi Dung, lưỡi ngoáy sâu hơn nữa, tay Dung khẽ bóp mạnh vào mông Nhân, những móng tay của Dung làm Nhân cảm thấy rát.
- Ui, Dung đau
Đó là câu nói đầu tiên Dung trao cho Nhân khi hai tay Nhân buông thả hạ thể Dung và khẽ bóp nhẹ vú Dung qua hai lớp vải, hai tay Nhân không cảm giác gì ngoài một sự mềm mại. Như vội vã, như điên cuồng, hai tay Nhân lại trở về lồn Dung, vòng qua mông rồi lại trở về âm hạch, Dung đã không còn sức kháng cự nữa, khép đầu vào vai Nhân và ôm chặt lấy thân Nhân, Dung run run nhẹ, lần này 3 ngón tung hoành trong lỗ sâu thăm thẳm đó, 3 ngón tay đi sâu hơn, hết phá bức tường mềm mại bên trái, lại ấn nhẹ bức tường trơn ướt bên phải. Dung rùng mình, và giật nhẹ ...nước nhờn tuôn dầm dề theo những ngón tay, rồi theo cổ tay ra ngoài...
- Ahhh ...Dung ra ....
Dung rên nhẹ rồi gần như mất hết sức lực khụy xuống, tay còn lại của Nhân không cho phép Dung làm vậy, nó ôm cứng lấy Dung, lồn của Dung co thật khẽ. Nhân khẽ rút tay và tuột nhẹ quần Dung cùng với chiếc quần lót "cản mũi kỳ đà", mồng đốc của Dung có dịp phô bày trước mắt Nhân, nó đã vươn cao hơn, lại càng rực rỡ và khiêu khích tột độ bởi đám lông lưa thưa đen mược và ướt nhẹp vì nước nhờn xung quanh háng Dung. "Dung đã xuất tinh rồi, sao nhanh vậy, thây kệ, nhưng Nhân chưa xuất tinh mà". Nhân nghĩ thầm rồi nâng cả người Dung lên chiếc bàn của giáo viên, gạt phăng đi sách vở và bút viết rơi loảng xoảng trên sàn.
Nhân dịu dàng tháo cặp mắt kiến Dung xuống và khẽ lôi cọng dây thun và kẹp tóc của Dung, trả tự do cho mái tóc óng ả và hoang dại đó, Dung đã mở mắt nhìn Nhân, như van lơn, như mời mọc. Một tay Nhân đỡ đầu Dung ngã xuống bàn cùng lúc với tay kia lột phăng chiếc quần lót còn lại trên đôi chân dài trắng mượt của Dung, Dung từ từ nhắm mắt như chờ đợi giây phút lên đỉnh vu sơn một lần nữa.
Hai bàn tay liêu trai của Dung lôi tuốt dương vật Nhân ra khỏi quần tây chật chội, giải phóng chúng khỏi cáci phẹc ma tua vướng víu,
- Emmm, emmm định hành hạ anh đến bao giờ ...
Tay Dung điều khiển dương vật Nhân cọ xát vào âm hạch đã ướt đẫm của Dung, nó đã cương cứng đến tuyệt đỉnh, và Nhân bỗng rùng mình, Nhân vội gập người lại, phủ lấy người Dung đang nằm trên bàn để kìm không cho tinh khí bắn ra, chút xíu nữa Nhân chịu không nổi đã xuất tinh ở ngoài rồi, hai bàn tay Nhân vội chụp lấy hai bàn tay Dung đang nắm chặt lấy dương vật Nhân, để cản hai bàn tay ma quái đó, một thứ nước trắng nhờn rĩ ra nơi đầu dương vật, Nhân đã xuất tinh rồi ! Nhưng may là có thể đè phần còn lại. Có lẽ lâu ngày không gần gũi và quá khao khát nên lần này Nhân kiềm chế hơi kém. Nhân kéo mạnh hàng khuy áo dài bựt bựt, như một hành khất trên sa mạc khát nước lâu ngày, Nhân chỉ kịp vuốt hai sợi dây xu cheng xuống khỏi đôi vai nhỏ, vén xu cheng xuống để thoả mãn cơn khát lâu ngày. Nhân ngậm lấy đầu vú hồng nhạt của Dung, nút khẽ, chỉ như là hàm răng khẽ vuốt ve vú căng cứng của Dung, tay kia vẫn nắn bóp vú còn lại. Đầu vú trong miệng Nhân đã cong vút săn hơn nữa bỗng Dung cong người lên la khẽ:
- Á aaahh.
Mái tóc bồng bềnh giờ đây rũ xoà che lấy nửa khuôn mặt nửa như ai oán, nửa như hờn trách của Dung. Hóp một ngụm không khí, Nhân đút khẽ dương vật của mình vào lồn Dung "phọt", Dung Dung chịu không nỗi nữa rồi! Hai chân Dung quặp lấy hai mông Nhân, làm Nhân lảo đảo, vô tình đẩy mạnh toàn bộ dương vật vào. lồn của Dung co bóp, như khẽ thoi thóp sắp đứt hơi. Bỗng Dung vùng ngồi dậy, hai tay ôm chặt lấy cổ Nhân, Nhân bất ngờ loạng choạng về phía sau, toàn thân Dung rời khỏi mặt bàn và đu trên người Nhân, lồn của Dung vẫn chưa buông tha dương vật của Nhân, càng co thắt mạnh hơn. Hay cánh tay Nhân giữ lấy lưng Dung, cùng với hạ bộ Nhân chịu hết sức nặng Dung. Hai tay không còn dịp ra oai, đôi vú cứ tưng theo từng nhịp nâng cao mông rồi để toàn thân Dung cùng lồn rơi xuống phủ trùm lấy dương vật Nhân, Dung cứ thế càng lúc càng nhanh, có lúc sàng qua sàng lại, hơi thở Dung càng dồn dập, bỗng Dung rủ xuống, hai cánh tay vòng qua cổ Nhân, đầu ép chặt vai Nhân:
- Anh đến lượt anh đóooo, Dung mệt qúa ... đụ đi màaa , đụ đi.
Như tỉnh giấc khi bất ngờ trước tư thế mới trong tư thế là kẻ thụ động nãy giờ cứ dựng toàn thân trên người Dung hoàn toàn chẳng chút phản ứng. Đến lúc tới phần công rồi, hai chân Nhân dang rộng và khụy xuống một chút, rồi bất thình lình nhịp giật ngược lên phía trên. "Aaahhh!", Dung gục đầu vào vai Nhân vì kiệt sức khi cố ôm chặt lấy Nhân, và Nhân cứ từ từ khụy chân xuống giữ tấn như một võ sĩ rồi hạ bộ nhịp mạnh lên phía trên ...
Dung rũ đầu, hơi thở càng mạnh, và bây giờ đã như tiếng rên ư hử. Nhân cũng gần kiệt sức, bỗng Nhân cảm thấy có một sức mạnh phi thường đến với Nhân, "ahhh" cả Nhân và Dung đều nấc như nghẹn cùng một lúc sau lần những lần dồn sức liên tiếp vào cú nhịp sau chót. Nhân rùng mình, đầu Nhân lắc nhẹ, tinh khí trao phọt ra ngoài xối xả vào tận đầy tử cung Dung.
Nhân dồn hết sức cuối cùng của mình nâng Dung và đưa cơ thể Nhân và Dung trở lại chiếc bàn, cả hai rũ xuống. Hai nhịp hơi thở dồn dập quyện lấy nhau.
- Dung sướng quá anh à, đây là cảm giác sung sướng trong bất ngờ đầu tiên đó anh ạ.
Nhân nói qua hơi thở:
- Anh cũng sướng lắm, nhưng hồi nãy suýt chút nữa là anh ra rồi, thật là hổ danh ....
Dung tát yêu vào má Nhân:
- Cái đồ khỉ này, lại phá nữa, thiệt là đi không biết đường về với Dung mà ...
Nhân trả lời bằng giọng của một người yêu tha thiết:
- Anh sẽ nhớ mãi đến em , Dung à!